Thiên Cung Thánh Triệu Nhớ về Cha Cố Phêrô Nguyễn Trọng Quý


Vào giữa mùa đại dịch Corona đang hoành hành trên toàn thế giới, ngày 11.09.2020, Cha Cố Phêrô Nguyễn Trọng Quý đã được Thiên Chúa gọi về cùng NGƯỜI sau quãng đường hành trình 91 năm trên trần gian, với những vai trò phục vụ ở các nơi chốn khác nhau trong hơn 62 năm đời Linh mục, là người thợ trong vườn nho của Chúa trên trần gian: Giám đốc giáo sư thần học Đại chủng viện Thánh Tôma Long Xuyên, Đại chủng viện Vĩnh Long, mục vụ xứ đạo bên Pháp, mục vụ xứ đạo Thánh Bonifatius thuộc Giáo phận Essen, mục vụ cho người Công Giáo Việt Nam thuộc Tổng giáo phận Paderborn và Giáo phận Essen Đức Quốc.

Nhớ về ngài, người Thầy dậy đáng kính với lòng ngưỡng mộ biết ơn, nhất là tính nhân từ đơn sơ, chân thành, đạo đức cùng lòng bác ái, quảng đại của ngài, đã để lại dấu ấn kỷ niệm sâu đậm tình người nơi lớp người trẻ chúng tôi vào thuở những năm 1972-1975 ở Giáo phận Long Xuyên bên Việt Nam...

Trong những năm tháng cuối đời, từ khi đi nghỉ hưu 20 năm nay, tuổi gìa sức yếu bệnh tật, có lẽ Cha Cố Phêrô đã có nhiều lần như nghe thấy tiếng nói thầm thì trong tâm hồn: „Con hãy nắm lấy tay Ta. Ta là Đấng sinh thành ra con, đã nuôi sống đời con, đã kêu gọi con trở thành Linh mục cho Ta. Ta sẽ dẫn đưa con đến bờ bến bình an vĩnh cửu…“

Và có lẽ trong tâm hồn Cha Cố Phêrô đã nghe tiếng Thiên Chúa nói với mình điều gì đó. Và ngài hằng khẩn cầu kêu xin Thiên Chúa tình yêu nhờ lời bầu cử của Thánh Tông đồ Phêrô, bổn mạng của mình, xin ơn trợ giúp cho chính mình, cho những học trò của ngài khi xưa, cho gia đình Giáo Phận Bắc Ninh và Long Xuyên.

Trước ngưỡng cửa sự sống vĩnh cửu bên Thiên Chúa, Cha Cố Phêrô trong tâm tưởng lòng tin muốn nói: „Lạy Chúa, con xin cám ơn Chúa đã kêu gọi con trở thành Linh mục cho Chúa ở trần gian. Con xin phó dâng những người thân yêu trong gia đình con, trong các nơi con được phục vụ là Linh mục trong bàn tay chan chứa tình yêu thương của Chúa, những người đã làm ơn cho con trong đời sống, cho Giáo phận Bắc Ninh, cho giáo phận Long Xuyên và cho Tổng giáo phận Paderborn, cho chị Theresia Phước, người từ 30 năm nay hằng quan tâm chăm sóc việc ăn uống thuốc men, sức khoẻ vệ sinh cho con nhất là từ mấy năm nay khi con đau yếu sức khoẻ yếu kém rất nhiều về cả thể xác lẫn tinh thần.

Đến đây con không còn có thể tiếp tục được nữa. Xin Chúa hoàn tất những gì Chúa đã khởi sự ngày con lãnh nhận làn nước Bí Tích rửa tội đức tin vào Chúa, ngày con được nhận chức thánh Linh mục năm xưa cách đây hơn 62 năm.

Lạy Thiên Chúa tình yêu, con xin trao gửi đời con trong đôi bàn tay nhân lành của Chúa, cùng tất cả những gì con đã lãnh nhận, những gì con có. Ngày xưa từ cung lòng mẹ con đi vào đời sống trên trần gian với hai bàn tay không. Bây giờ nghe tiếng Chúa kêu gọi, con trở về bên Chúa cũng với hai bàn tay không. Xin Chúa tha thứ những lỗi lầm khiếm khuyết tội lỗi con đã vấp phạm, và xin đón nhận con. Con là con của Chúa. Con là người đầy tớ vô dụng.“

Và trong thâm tâm vào những năm tháng tuổi đời xế chiều khi đi nghỉ hưu Cha Cố Phêrô cũng đã có suy niệm tâm tình muốn nói cùng người thân gia đình, cùng giáo dân Việt Nam thuộc Tổng giáo phận Paderborn và Giáo phận Essen, cùng các học trò của mình:

Xin cám ơn sự nâng đỡ cùng tấm lòng yêu thương quý mến mà mọi người dành cho tôi trong suốt cuộc hành trình lữ thứ trần gian:

Tôi vui mừng hạnh phúc được phục vụ cùng sống đức tin với anh chị em giáo dân Việt Nam ở Tổng giáo phận Paderborn và Giáo phận Essen, được có cơ hội là thầy giáo giúp các học trò ở đại chủng viện Vĩnh Long và Long Xuyên khi xưa về trí thức và tu đức.

Tôi xin mọi người tha thứ cho tôi, vì những lỗi lầm khiếm khuyết mà tôi đã vấp phạm gây ra làm phiền lòng mọi người.

Sau quãng thời gian dài trên trần gian, Thiên Chúa gọi tôi trở về với NGƯỜI. Tôi sẵn sàng xin vâng nghe tiếng Chúa gọi, và „Xin đừng giữ tôi lại. Thiên Chúa đã cho chuyến đi của tôi thành công, xin cho tôi đi, để tôi trở về với Chủ của tôi.“ ( St 24, 56).

Từ hơn 20 năm nay đi nghỉ hưu, tôi hằng tâm niệm về ngày ra đi từ giã khỏi đời sống trần gian:

„- Khi ra đi thân xác còn lại của tôi sẽ được thiêu thành tro bụi, như Thiên Chúa đã tạo thành tôi từ bụi đất. Nhưng tôi tin rằng tôi trở về cùng Thiên Chúa, Ðấng sinh thành ra tôi.

- Trở thành tro bụi. Nhưng tôi vẫn hằng hy vọng trông mong Thiên Chúa sẽ cứu độ linh hồn tôi, NGƯỜI sẽ cho tôi sống lại được hưởng đời sống bất diệt, như NGƯỜI đã cho Chúa Giêsu sống lại từ cõi chết.

- Thân xác tôi được thiêu đốt thành tro bụi. Nhưng tôi hằng có tâm tình yêu mến Thiên Chúa của tôi. Vì NGƯỜI là Cha đời tôi, NGƯỜI hằng yêu mến tôi.

Và tôi tin tưởng tâm niệm rằng:

- Những gì ngày xưa tôi xây dựng, học hành nghiên cứu xây dựng làm ra, lúc ra đi đến trước tòa Chúa tôi phải bỏ lại tất cả.

- Những gì ngày xưa theo bản tính con người thu góp tích lũy để dành, tôi không mang đi được.

- Nhưng chỉ những gì ngày xưa tôi đã cho đi, lúc đó tôi được nhận lãnh trở lại.

Xin cám ơn và chào vĩnh biệt mọi người ở lại trên trần gian. Xin cầu nguyện cho tôi. Và hẹn ngày chúng ta được cùng xum họp trên nước Chúa tình yêu nguồn sự sống và tình yêu thương.“

Vâng! Chúng con xin cám ơn Cha Cố Phêrô, cùng xin cúi đầu trong dòng nước mắt nghẹn ngào dâng lời Kinh Vực Sâu nhớ về Cha Cố thân yêu.

Bên ngai Thiên Chúa xin Cha Cố là trạng sư cho chúng con, những người học trò cũ của Cha Cố khi xưa.

Xin thành kính phân ưu cùng thân nhân gia đình Cha Cố Phêrô bên Việt Nam, cùng chị Theresia Phước.

„Nhục thể ly trần lưu cát bụi, Hồn thiêng thoát tục nhập thiên cung."

Lm. Đaminh Nguyễn Ngọc Long
Cậu học trò cũ năm xưa.